Thơ 5 chữ là loại thơ được sử dụng phổ biến trong thơ ca Việt Nam. Vanvn tổng hợp những bài thơ truyền đạt cảm xúc, tâm tư chạm đến bạn đọc.
Thơ 5 chữ là thơ mỗi câu sẽ có 5 chữ. Thể thơ này thường không cần quan tâm đến số dòng trong mỗi đoạn thơ.
Tuy nhiên, để bài thơ dễ đọc, xúc tích cần có số lượng dòng thơ vừa phải, phù hợp với từng đoạn. Thơ 5 chữ được các tác giả sử dụng nhiều trong sáng tác.
Để làm thơ 5 chữ hay cần nắm rõ luật gieo vần, sử dụng câu chữ. Luật làm thơ 5 chữ cần đảm bảo mẫu câu phải có 5 chữ.
Chữ cuối cùng mỗi dòng thơ nên vần với câu cuối dòng sau để bài thơ được hay hơn. Nên chia thơ thành từng đoạn, mỗi đoạn khoảng 5 dòng. Để làm thơ hay cũng cần có vốn từ nhiều.
Xem các video sau để biết cách gieo vần:
Thơ dành cho thiếu nhi rất đa dạng thể loại. Mỗi thể loại thơ đều thể hiện được tâm tư của tác giả. Thơ 5 chữ dành cho thiếu nhi cũng được nhiều nhà thơ sáng tác.
Em dán được cái hoa
Cô cho mang về nhà
Nói rằng: “Con biếu mẹ
Quà ngày Tết tháng ba”
Xoa đầu em mẹ bảo:
“Con dán đẹp thế à”
Mẹ cảm ơn cô giáo
Dạy con tặng mẹ hoa.
Ông mặt trời óng ánh
Tỏa nắng hai mẹ con
Bóng con và bóng mẹ
Dắt nhau đi trên đường.
Ông nhíu mắt nhìn em
Em nhíu mắt nhìn ông
Ông ở trên cao nhé
Cháu ở dưới này thôi
Hai ông cháu cùng cười
Mẹ cười đi bên cạnh.
Mẹ mẹ ơi cô dạy
Bàn tay con bé lắm
Vỗ lên nghe nhỏ thôi
Những cả lớp cùng vỗ
Nghe to lắm mẹ ơi.
Mẹ mẹ ơi cô dạy
Phải giữ sạch đôi tay
Bàn tay mà vấy bẩn
Áo quần sẽ bẩn ngay.
Mẹ mẹ ơi cô dạy
Các cháu chơi với bạn
Cãi nhau là mất vui
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi.
Sân nhà em sáng quá
Nhờ ánh trăng sáng ngời
Trăng tròn như cái đĩa
Lơ lửng mà không rơi
Nhưng hôm nào trăng khuyết
Trông giống con thuyền trôi
Em đi trăng theo bước
Như muốn cùng đi chơi.
Ai bảo anh bù nhìn
Là đồ vô tích sự
Em không tin không tin
Còn thương anh nữa chứ
Cánh đồng dù mưa nắng
Ngày đêm anh đứng canh
Lúa an tâm vào hạt
Không sợ chim, chuột càn
Anh bù nhìn vui tính
Cái mặt như chú hề
Vừa lom lem đen trắng
Thoạt nhìn ai cũng ghê
Áo quần tuy rách rưới
Nhưng anh chẳng buồn đâu
Mỗi khi bạn gió tới
Đôi tay mềm phất cao
Có đàn chim háu đói
Sà cánh xuống đồng vàng
Thèm thuồng toan mổ vụng
Thấy anh, sợ tím gan
Lúa vui rì rào mãi
Toả hương ngợp cánh đồng
Anh bù nhìn khoai khoái
Gật gật đầu… oai không?
Lim dim mắt tròn xoe
Ve nép sau vòm lá
Chơi trốn tìm vui quá
Ve hỉ hả hát ca.
Bé tìm mãi không ra
Ve trốn sao giỏi thế
Tìm thấy ve không dễ
Bắt được nắng hè thôi.
Tuổi anh còn rất trẻ
Nhưng anh rất tài hoa
Anh vừa là nhạc sĩ
Cũng vừa là danh ca
Giọng anh rất ngọt ngào
Ngân nga như tiếng gió
Bộ com lê màu nâu
Khoác trên mình thon nhỏ
Dù trời mưa hay nắng
Anh vẫn luôn yêu đời
Chiếc vĩ cầm nhỏ nhắn
Theo anh đi khắp nơi
Vì cuộc đời đáng yêu
Anh càng say ca hát
Và mong đem thật nhiều
Niềm vui đi rộng khắp.
Cá vàng trong bể nước
Vênh mặt đến là yêu
Rồi tung tăng chạy trốn
(Biết bơi tỏ vẻ kiêu!)
Hôm nay cá đâu biết
Mẹ cho em tập bơi
Sải tay chân đạp nước
Vui lắm cá vàng ơi…
Ngày về còn ngần ngại
Bóng tối vẫn mờ mờ
Chợt ánh một đường tơ:
Vừng đông xoè cánh quạt
Ngày trở về bát ngát
Anh Nắng sớm nhô lên
Nhìn rộng khắp bốn bên
Đất trời im phăng phắc
Nắng sớm sợ làm mất
Giấc ngủ của cỏ cây
Theo làn gió hây hây
Lướt êm ru trên cỏ
Hứng những làn sương nhỏ
Đúc thành vạn kim cương
Trải rộng khắp đồi nương
Màu lụa vàng tơ óng
Rắc bạc lên tia sóng
Sóng óng ánh rập rờn
Rải ngọc núi mơ màng
Núi non bừng sáng quắc
Thắp sân kho nhà gạch
Rực rỡ sắc vàng son
Thắp chồi biếc mầm non
Triệu hào quang lấp lánh
Nắng sớm toả hơi ấm
Lúa chín trải vàng phơi
Vườn tược mùa sinh sôi
Hương thơm cùng quả ngọt
Làm xong mọi việc tốt
Đến lúc nghỉ xả hơi
Nắng sớm vào ngồi chơi
Giữa nụ cười quả đỏ
Ô tô buýt cả tuần
Đi hoài không được nghỉ
Ô tô buýt mỏi chân
Vừa đi vừa ngẫm nghĩ:
“Ôi giá được một lần
Nằm dài trên giường nhỉ!”
Thương cho ô tô buýt
Suốt ngày đi và đi…
Bé làm chú bộ đội
Vai đeo khẩu súng trường
Nòng đen báng súng gập
Thò lò nước mũi vương.
Trông bé rất oai nhé
Đứng canh sân đuổi gà
Bà vừa về đến ngõ
Bé đã ra vòi quà.
Súng để buồn một góc
Bé quên nhiệm vụ rồi
Cả nhà cười bảo bé
Chắc bộ đội về chơi…
Con tàu hoả rất dàiBánh không săm không lốpChạy đều trên đường rayĐêm ngày không bị trượt
Tàu giật mình đột ngộtRồi dùng dằng rời gaDòng sông và con đườngQuay như cái com pa
Tiếng bành bạch rất xaTiếng bành bạch rất gầnNghe ù ù ầm ầmĐất trời đang xay lúa
Nắng bập bình cửa sổMây bồng bềnh về đâuEm ngồi trên giông bãoĐang chuyển dưới gầm tàu
Bên em chú bộ độiTúi xách có nhiều quàEm nhìn trong mắt chúLong lanh phương trời xa
Chị thanh niên xung phongÁo bạc màu nắng gióChị nhìn đi xa xămHát bài gì không rõ
Bên em bạn thiếu nhiĐeo huy hiệu Bác HồBạn làm “nghìn việc tốt”Hôm nay về Thủ đô
Ngoài kia núi nhấp nhôNgang trời – như nổi sóngNhà máy nào vừa dựngKhói bay trắng một miền
Con tàu như mũi tênĐang lao về phía trướcEm muốn con tàu nàyĐưa em đi khắp nước
Ơi Tổ Quốc! Tổ Quốc!
Ngày mồng một tháng sáuLà ngày của chúng mìnhNgày thiếu nhi quốc tếNiềm vui tràn mông mênh
Tiếng cười nối vòng tayCùng bạn bè múa hátNhững trò chơi thật hayCho tình thêm dào dạt
Bong bóng vút lên caoGiữa vòm trời xanh ngắtCho chúng mình ước aoHoà bình xanh trái đất
Hái tặng nhau nụ cườiTình yêu tràn bốn bểNăm châu hoà niềm vuiMừng thiếu nhi quốc tế.
Bất chợt trưa nào đấyVòm cây ran tiếng veMùa hạ kìa đã vềSao chúng mình ngơ ngác…
Dãy phố như bừng sángTrong âm thanh bổng trầmBao niềm vui đón đợiMà chẳng ai nói ra
Ngã tư trận bóng đáVòm cống là cầu mônRồi đi vớt Thái HàHồ Thiền Quang mỗi sáng
Cả học đàn, học hátLớp vẽ Cung Thiếu nhiHồ bơi Tăng Bạt HổChiều nào cứ gọi mời…
Tiếng ve ran đường phốNay còn theo mỗi ngườiBao trò chơi ngày nhỏCó khi nào lãng quên
Như âm thanh thúc giụcMình nhớ về phố xưaTiếng ve ai cũng gặpSao lại ngỡ riêng mình?
Thơ 5 chữ thả thính vui nhộn, hài hước luôn là chủ đề được nhiều người quan tâm. Đặc biệt là các bạn trẻ đang trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt.
Tình bạn luôn là tình cảm đẹp, thiêng liêng và trong sáng đối với nhiều người. Thơ 5 chữ hay về tình là tuyển tập nhiều bài thơ đầy tình cảm, hồn nhiên về tình bạn.
Lãng đãng nàng Xuân trôi
Khúc xuân ca tuyệt vời
Ngọt một trời mộng ước
Hương thầm bạn và tôi.
Em má hồng son môi
Mùa xuân cũng qua rồi
Hoa khoe nhụy nồng thắm
Tình mến bạn và tôi.
Thuyền rời bến ra khơi
Tôi bạn lại vào đời
Chia tay tràn nỗi nhớ
Sương trắng chiều chơi vơi.
Còn chút xuân lả lơi
Câu ca tràn muôn lối
Nhớ thương sao vời vợi
Một chiều vàng đơn côi.
Tặng anh vài dòng chữ
Hẹn sau này gặp nhau
Mùa miền kháng chiến
Vẫn giống thu năm nào.
Rồi đây cùng đất nước
Mà riêng rẽ âm dương
Người bảo “đi là chết”
Kẻ sống càng đáng thương.
Anh về đời nhung lụa
Thơm khói ngát hương đường
Ngoài này lúa sắp ngập
Triền đê con nước dâng…
Tôi sẽ cùng chết đói
Và cùng rét anh ơi!
Với triệu người bạn hữu
Là triệu mảnh đời tôi.
Ở nơi đây êm ấm
Anh có nhớ nhung người
Dở thơ đọc hồn bạn:
“Kháng chiến vẫn còn tôi”.
Dẫu biết là vô vọng
Đã đem chơi cuộc đời
Thì đi cho hết nước
Sống thử ít con người…
Gặp anh trìu mến lắm
Đời còn có mấy mươi
Dẫu rằng xa cách tạm
Hồn thơ cũng ngậm ngùi.
Một kiếp mấy tri kỷ?
Ai như anh và tôi?
Bạn xấu như chiếc bóngCứ bám riết theo anhKhi anh sáng, rực rỡNhư mặt trời long lanh
Nhưng họ sẽ biến mấtKhi trời phủ mây đenTức là khi anh đóiTrong túi không có tiền
Bạn hỡi! Ta về đâu?
Khi xa buổi ban đầu
Mái trường xưa lặng lẽ
Áo bạc màu đã lâu.
Từng mùa phượng đơm hoa
Mùa áo trắng nhạt nhòa
Mưa chiều phôi phai xóa
Dấu chân người in qua.
Dòng đời trôi lặng lẽ
Thời gian khẽ đong đưa
Đời dạt trôi tám hướng
Biết nói sao cho vừa?
Tôi vẫn nhớ những chiều
Kể về chuyện tình yêu
Thời ngây ngô xa vắng
Rượu sưởi nồng ánh trăng.
Hay những lúc lặng thinh
Chẳng ai nói một lời
Nghĩ suy về hoài bão
Những gian khổ cuộc đời.
Chiều nay rơi mưa bụi
Phượng trải hồng gót chân
Chạnh lòng, tôi chợt tủi
Ôi đâu rồi cố nhân?
Cùng những người bạn thơ
Vui lỉnh ngâm xướng họa
Một bài thơ ý lạ
Trầm trồ câu đẹp hay.
Bên tách trà hương bay
Dưới trăng vàng bát ngát
Những tâm hồn khoáng đạt
Mơ mộng và đắm say.
Những người bạn thân thương
Cách nhau bao dặm trường
Trao thơ trên cánh sóng
Ươm men đời ngậy hương.
Một bài thơ hay, dở
Được bạn bè vui họa
Đó là những món quà
Không phải ai cũng có.
Thơ cũng là người bạn
Cùng tôi bước song hành
Đời liền mưa với nắng
Thơ bên người tung tăng.
Đêm nay đêm trăng tỏ
Những mái đầu muối tiêu
Ngâm nga và hạ bút
Ơi! Cuộc đời đáng yêu.
Một chiều bạn không tớiChim gọi hoài trong câyHồn lá rơi loạng choạngThiếp đi trên đất dày.
Mùa thu trên tay gàyNâng chén trà lẻ bạnBóng mình trong lòng chénMà hồn ngoài chân mây.
Bạn ơi, bạn có nhớMột ngày mưa thác đổCùng đi hái rau rừng…
Dìu nhau trong cơn đóiHai đứa mình mết mêBỗng sững sờ bạn nói:– Đây là nguồn sông Hương?
Một cái gì rỉ ráchDưới mấy cội kiền kiềnNhư là đất với nướcRu lời ru đầu tiên
Ở đấy cây măng giangĐã bắt đầu vị ngọtỞ đấy cây môn vótXanh rờn như trẻ thơ
Ôi bao điều thân yêuThầm thì như máu mặnGiọt nước nguồn trong sạchChảy tràn trên mặt ta
Và chúng mình đã sốngVới ngọt chát rau rừngVà chúng mình chiến đấuNơi bắt đầu dòng sông…
Bạn ơi, bạn có nhớChỗ ngọn nguồn Hương giang…
Nhà anh chân núi đá
Tre xanh ven lối vườn
Mẹ già đọc sách cổ
Quý mười mấy ai hơn.
Hai mươi năm về xưa
Cùng nhau từng kết bạn
Cảm khái đôi vần thơ
Trong nguồn cơn hoạn nạn.
Mộc mạc tình quê hương
Dù xa cách nẻo đường
Mái nhà anh ấm áp
Còn theo người vấn vương.
Nhớ mẹ già như núi
Nhớ anh như rượu đầy
Những đêm dài chuyện nước
Tay bồi hồi trong tay.
Hai mươi năm đi rồi
Trông về mây Quốc Oai
Núi Thày nhắc bạn cũ
Mà xa những xa hoài.
Chia với nhau hơi thuốcChỉ còn một nửa thôiLặng nhìn về phía trướcChẳng thể nói nên lời.
Ta gọi nhau là bạnCùng chia sớt ngọt bùiNiềm vui hay khổ nạn…Cũng gọi về chia đôi.
Rồi nay anh ra điTôi cũng không ở lạiĐời hợp tan có gìBiết xa là xa mãi.
Chia với nhau hơi thuốcCòn một nửa sắp tànThôi hãy nhìn phía trướcChí anh hùng quan san.
Quê hương luôn là chủ đề được nhiều người khai thác. Tình yêu đất nước, con người được tác giả ghi lại với bao cảm xúc.
Ở đồng quê nghèo đó
Có cha mẹ già mong
Lúc vàng và cánh cò
Bao ngày người trông ngóng.
Ở đồng quê cua, cá
Trên đê vừa nở hoa
Sương bình minh rực rỡ
Nhắc ta về ngày qua.
Ở đồng quê bùn lấm
Ta ngắm ánh trăng rằm
Phơi lòng ra vàng quá
Trong vắt tình trăm năm.
Rồi ven sông điên điển
Nở vàng vào nồi canh
Cá rô nằm trên đĩa
Miếng ngon mẹ dỗ dành.
Em giờ xe hơi lớn
Phèn đã sạch đôi chân
Lòng có còn ngọt nữa
Khi nghe tiếng mẹ gần?
Đường bùn nào cha cõng
Ta cưỡi ngựa lông nhông
Bàn tay cha thô ráp
Ai có còn nhớ không?
Quê hương còn có mẹ
Quê hương còn có cha
Ở đời tim hãy biết
Gõ thật thà khi xa!
Kìa một tấc đèn cầy
Bệnh tật nào bao vây
Một mai còn đâu nữa
Ha mẹ hiền xa bay.
Em sẽ về quê mẹ
Được tắm mát dòng sông
Về cùng em anh nhé
Hương lúa thơm ngập đồng.
Về quê mẹ yêu thương
Ngắm nhìn đàn cò trắng
Nắng chiều tím còn vương
Nghe câu hò sâu lắng.
Em về với tuổi thơ
Cây gạo già đầu ngõ
Cánh diều chở ước mơ
Thuyền lá trên sông nhỏ.
Mỗi lần về quê hương
Lòng dạt dào xao xuyến
Vòng tay mẹ yêu thương
Khi xa còn quyến luyến.
Chân bước vội trên đê
Con sông quê đẹp quá
Con bướm vàng say mê
Vui đùa trên hoa lá.
Về quê mẹ chiều nay
Hương đất nồng đến lạ
Ngắm nhìn cánh cò bay
Chợt thấy lòng vui quá.
Giọt sương nào long lanh?
Dòng sông nào xanh mát
Bông hồng nào thơm ngát
Mà em hát mùa xuân…
Giọng ca em trong ngần
Lời ca thân thương quá
Đưa anh từ đất lạ
Về quê mẹ yêu thương.
Đây là đất quê hương
Biển ngàn năm sóng vỗ
Dãy Trường Sơn còn đó
Chiến công ghi sử vàng.
Đất nước đã sang trang
Đàng hoàng và to đẹp
Ở đâu rồi đôi dép
Theo Bác khắp chân trời…
Từng lời ca em ơi
Đưa anh vào nỗi nhớ
Dù trong những cơn mơ
Quê hương ta vẫn chờ…
Nhớ con sông quê hương
Chiếc cầu tre lắc lẻo
Dù đi xa vạn nẻo
Vẫn mang theo bên lòng.
Tình sông quê mênh mông
Nước xuôi dòng êm ả
Dù chảy qua vạn ngả
Rồi vẫn hợp cùng nhau.
Nhớ khi xưa chiếc cầu
Thời dãi dầu xưa ấy
Cuộc đời nhiều đưa đẩy
Lất lay người dân nghèo.
Thương cuộc sống gieo neo
Nông dân vùng hẻo lánh
Nước hiền hòa sóng sánh
Tắm mát lòng người dân.
Ôi nước lũ trào dâng
Thương chiếc cầu dáng mỏng
Người vô tình lơi lỏng
Nước cuốn trôi mất rồi.
Cầu đâu qua người ơi
Bên kia sông bến đợi
Bên này sông vời vợi
Không có cầu sao qua.
Dù bao năm đi xa
Trong lòng ta nhớ mãi
Yêu quê hương biết mấy
Tình như nước dâng đầy.
Quê hương chốn thanh bình
Có bầu trời xanh thắm
Nắng tươi vàng óng ánh
Tỏa cánh đồng mênh mông
Lúa xanh mát mượt mà
Đang trổ thì con gái
Tiếng chim kêu rộn rã
Hòa cùng tiếng gió reo
Tiếng sáo diều trong veo
Ngân nga cùng cò lả
Ôi nghe sao vui qua
Như một bản hòa ca
Khúc nhạc tình trầm bổng
Trời xanh cao gió lộng
Xao động cả hồn em
Càng yêu càng nhớ thêm
Em chụp hình làm dáng
Đôi môi cười chúm chím
Ánh mắt nhìn lung linh
Bên cánh đồng lúa xanh
Lòng mình sao rộn rã
Hương tỏa từ hoa lá
Tươi mát cả hồn em
Mời các bạn về xem
Hè này vui lắm đó
Tha hồ ta câu cá
Bà mang nấu canh chua
Em ăn ôi rất vừa
Sao mà ngon, ngon quá
Ngọt đậm đà hương cá
Vị chua nồng của me
Ôi sao những ngày hè
Cho em nhiều kỷ niệm
Tình người sao thân thiện
Say xóm làng hương quê.
Ngỡ từ quê tìm đếnToả mát cả góc đườngLại có thêm bà cụBán nước chè sớm hôm
Bao người đến tránh nắngBao người đến trú mưaTiếng cười vui rôm rảNhư chuyện xưa của bà
Bởi từ trong trái thịCô Tấm sẽ hiện raRồi lại thêm Hoàng tửĐi qua để hỏi đường…
Em thêm yêu quê hươngTừ cây đa góc phốPhố trong em gần gũiCó bóng mát của làng…
Đâu dày dọc toà ngangĐâu chung cư ngất nghểuQuán nhỏ mà đầm ấmChuyện cổ tích bây giờ…
Mặt đất nứt chiến hàoVạch đường ngang lối dọcNào chỉ riêng nơi nàoKhắp trên mình Tổ quốc
Ôi chiến hào chiến hàoHằn sâu trên mặt đấtDài như lòng căm thùVạch những đường bất khuất
Ta bước trong chiến hàoMùi đất còn mới mẻMà đã thấy thân quenNhư những ngày thơ béQuen lối đi tới trườngMột mùi hương hoa lý
Bởi người lính hôm nayDẫu tuổi đời rất trẻNhưng tính tuổi anh hùngĐã qua nhiều thế hệ
Sau trận xáp mặt thùLá thư về viết vộiChưa kể hết chiến côngNhưng thay ngàn lời nóiLà bụi đất chiến hàoChắc quê nhà hiểu nổiBởi đoạn chiến hào nàoChẳng làng quê ta đóBát chè xanh nắng trưaBóng mẹ về lối nhỏChiến hào ngước nhìn lênChuối vườn ai vừa trổMột giàn mướp hoa vàngMột đầm sen trước ngõ
Tiếng gà gáy xôn xaoGọi lòng về nỗi nhớ…Đây quê hương quê hươngLên chiến hào thử lửa
Ta đứng trong chiến hàoNắng mưa mài trên mũChân mấy bận thay giàyMắt quen đêm không ngủ
Dù mười, hai mươi nămĐất này còn giặc MỹTóc ta dẫu đổi màuTuổi ta không còn trẻÔi chiến hào chiến hàoVẫn cứ còn mới mẻVới những lớp người sauLại lên đường diệt Mỹ
Hỏi trăng bao nhiêu tuổiMà phai úa hình hàiHỏi mình bao nhiêu buổiNgồi thương bờ tóc phai
Tình rơi từ tiền kiếpRụng bên mái hiên chiềuAnh mang hồn hồ điệpQua vườn chiều hắt hiu
Mùa trăng xưa trở lạiMà bóng người phai phôiSao mưa còn rơi mãiBuốt hồn người… mưa ơi!
Nhánh buồn rơi khắp lốiMùa thu tận xa xămLá vàng bay vào tốiChửa kịp ngắm trăng rằm!
Vó ngựa về trong gióTiếng kiếm khua sông hồNghe quê hương vào độLòng người cơn sóng xô…
Ôi con thuyền lênh đênhRời bờ đi đâu đó?
Bến bờ mình nghèo khóNhưng có luỹ tre xanhĐạm bạc đôi bữa ănNhưng mình cầm đôi đũaTrái ớt cay đo đỏMiếng cà giòn thơm thơm.
Ôi con thuyền lênh đênhQuên rồi mùa toóc rơmQuên rồi bông sen trắngQuên rồi khi trăng lặngQuên rồi con cá chuồnQuên rồi những con đườngTết nào về quê ngoại…
Sóng xô rồi sóng gọiThuyền ơi thuyền tìm aiNhà cao và phố dàiThuốc thơm và rượu ngọtĐêm xập xình tiếng nhạcNgày vun vút tiếng xeNhững cặp chân quay điCuống cuồng trong điệu nhảyThuyền bão thuyền đi đấyRẽ sóng tìm tự doBến bờ xa, đất xaTha hồ thuyền buông thả.
Rượu đây thuyền ơi thuyềnThuyền tự do sa ngãTuổi trẻ đây thuyền ơiThuyền tự do tiêu pháBuồm cứ xuôi theo gióRồi về đâu, về đâu?Sóng xung quanh một màuSóng có quê hương: biểnNgười dù đi trăm bếnNgười có quê hương mìnhCòn còn thuyền lênh đênhCúi đầu lúc chiều lặngBây giờ thèm tiếng mắngCủa mẹ những ngày thơBây giờ thèm miếng dưaChua chua mùi khế ủBây giờ thèm chiếc ngõCó ai đứng đợi vềBây giờ thèm làng quêHương mùa bay bịn rịn
Ôi con thuyền lênh đênhSóng dồi ngoài mặt biểnĐi về đâu, về đâuCó nghe lời của bếnBến chẳng giận thuyền đâuBến thương thuyền trên biểnBến thương thuyền lênh đênhBến dặn thuyền đừng quênMiền quê mình nhân hậuÔi con thuyền lênh đênh.
Giữa đồng quê chiêm trũngChân ngập dưới bùn sâuNón che nghiêng trên đầuEm vào mùa gặt mới.
Đôi tay em mong đợiChăm bó lúa yêu thương.Nụ cười em vấn vươngMột mùa vàng thắng lợi.
Giọt mồ hôi em rơiĐong đầy thêm đồng nước.Mặt trời chiều dừng bướcThảng thốt câu dân ca.
Tiếng hát em bay xaTan vào trong hương lúa.Dáng chiều buông dải lụaNhuộm tím vành nón em.
Giữa biển vàng dịu êmBóng hình em như thơGặt về bao ước mơXây quê hương đẹp giàu.
17/03/2014
Em chở anh sang đòĐi tòng quân một sớmDòng sông của quê taTrong mắt anh chầm chậmHoa bèo trôi dập dềnhNước đổ về đục sẫmMây thành giăng ngang trời
Anh đi đầu tháng támĐầu tháng tám năm sauQua đò về làng cũCòn bóng dáng anh đâuMột tờ tin báo tử
Sông Đáy nhớ người conChuối đôi bờ ủ rũBóng làng thiếu bóng anhBến cát càng mông mênh
Hôm nay làm cô dâuĐám cưới qua sông ĐáyEm từ vườn Tế TiêuQua bờ sang chợ Đại
Chốc đã bao năm trờiChiêm ngợp bờ xanh lạiSông quê hương như gợiNgày ấy hoa bèo trôiMây thành giăng ngang trời
Thơ 5 chữ về tình yêu là những bài thơ thể hiện nỗi niềm, cảm xúc của các tác giả. Dưới đây là tổng hợp các bài thơ 5 chữ hay về tình yêu.
Tia nắng lá môi anh
Hôn em bao bỏng cháy
Tình anh dâng sóng dậy
Ngàn yêu thương nồng nàn
Nỗi nhớ anh mênh mang
Cho em niềm kiêu hãnh
Như vạn lời anh nói
Chỉ yêu mỗi em thôi
Ngọn gió như vành nôi
Ru em đời phồn thực
Trái tim trong lồng ngực
Đập vì anh suốt đời.
Tháng Chạp đầy hơi sươngVườn kia hoa thấp thoángMột chút gì quê hươngCòn dăm ba lãng mạn…
Én về đây tị nạnBỏ mùa đông rất xaNhư trong lời kinh PhạnĐời vốn là “karma”…
Đi trong nắng hoàng hoaBỗng dưng làn gió lạnhLàm rung rung chiếc láCho nắng thành mong manh
Em như gió chiều xuânThoáng bay rồi đứng lặngAnh như làn mây trắngNgập ngừng trôi… bâng khuâng!
20.1.24
Đêm mưa căn gác nhỏ
Em một mình bơ vơ
Phương trời anh có biết
Em nát cả hồn thơ.
Trong em trời mùa hạ
Nhớ anh chợt sang thu
Heo may thêm lạnh buốt
Trăn trở sầu ưu tư.
Em võ vàng thao thức
Anh mơ màng giấc say
Đêm nay trời trở gió
Ai ru mình đêm nay.
Đừng buông tay em nhé
Cho tình mãi tràn đầy
Tựa vào nhau khe khẽ
Trao những lời mê say.
Đừng buông tay em nhé
Cho đời mãi rộn ràng
Hãy luôn cười thật trẻ
Cho tình thêm chứa chan.
Vượt qua bao ghềnh thác
Vượt qua bao gian nan
Gió hương tình thơm ngát
Xin giữ luôn nồng nàn.
Đừng buông tay em nhé
Môi hôn nồng thương yêu
Qua một ngày ta sẽ…
Tình ta thêm mỹ miều.
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em.
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay.
Tình ta như hàng cây
Đã qua mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em.
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.
Anh âu yếm tặng em
Những bài thơ nho nhỏ
Kỷ niệm ngày mới quen
Chiều tàn thu lá đổ.
Bên đèn đọc thơ anh
Đơn sơ lời mộc mạc
Nỗi lòng kẻ nhớ quê
Em nghe buồn man mác.
Mười năm thân du tử
Lạc lõng chốn quê người
Ôm nỗi sầu viễn xứ
Giữa dòng đời ngược xuôi.
Mắt người không bóng núi
Sao dâu biển chập chùng
Em nửa đời tĩnh lặng
San sẻ nỗi niềm chung.
Mai về trong nắng ấm
Xin nhớ mùa hanh hao
Hoa tình yêu nở thắm
Dưới bóng chiều xôn xao.
Các loài động vật như là người bạn của con người. Thơ 5 chữ về loài vật thể hiện gần gũi, chân thật các loài vật trong đời sống hàng ngày.
Có một chú châu chấu
Vui, bay nhảy giữa đồng
Trong khi một chú kiến
Lo tích trữ mùa đông
“Nào, cùng chơi với tớ”
Châu chấu nói, “Lại đây!”
Kiến đáp: “Đông sắp đến
Nên tớ bận suốt ngày
Mùa đông lạnh, cậu biết
Không thể kiếm thức ăn
Nên giờ phải tích trữ
Để có cái ăn dần”
Châu chấu cười, tiếp tục
Bay nhảy giữa cánh đồng
Vui đến mức không nhớ
Cái đói, lạnh mùa đông
Rồi tuyết rơi, băng giá
Châu chấu đói, co ro
Đến xin ăn chú kiến
May chú kiến cũng cho
Nhưng kèm theo lời dạy
Là phải biết lo xa
Mùa hè sau nên nhớ
Tích thức ăn trong nhà.
Toàn thân vằn trắng đen
Từ Châu Phi đến đấy
Chơi trốn tìm thật tiện
Ngoài bãi trong cỏ dày
Toàn thân vằn đen trắng
Như vở bọc vải dầu
Những con ngựa được vẽ
Từ chân lên đến đầu.
Bạn sinh ở Thủ Đô
Rừng là gì, chửa biết
Mời bạn đến công viên
Xem voi là hiểu hết
Rừng là cây xúm xít
Nên voi mới có vòi
Vướng cành, voi bẻ “rắc”
Trong rừng như đi chơi
Đường rừng lắm loại gai
Lòng suối nhiều đá sắc
Nên da voi rất dày
Chân đạp gì cũng nát
Tai voi là cái quạt
Muỗi rừng nhiều, quạt bay
Rừng cũng còn kẻ ác
Nên ngà voi phải dài!
Cuối cùng là cái đuôi
Vì ở rừng vắng vẻ
Voi cũng buồn một tị
Có đuôi làm đồ chơi
Voi đứng trong vườn thú
Voi là rừng về xuôi.
Tao đi học về nhà
Là mày chạy xồ ra
Đầu tiên mày rối rít
Cái đuôi mừng ngoáy tít
Rồi mày lắc cái đầu
Khịt khịt mũi, rung râu
Rồi mày nhún chân sau
Chân trước chồm, mày bắt
Bắt tay tao rất chặt
Thế là mày tất bật
Đứa vội tao vào nhà
Dù tao đi đâu xa
Cũng nhớ mày lắm đấy
Hôm nay tao bỗng thấy
Cái cổng rộng thế này!
Vì không thấy bóng mày
Nằm chờ tao trước cửa
Không nghe tiếng mày sủa
Như những buổi trưa nào
Không thấy mày đón tao
Tay tao buồn làm sao!
Sao không về hả chó?
Nghe bom thằng Mỹ nổ
Mày bỏ chạy đi đâu?
Tao chờ mày đã lâu
Cơm phần mày để cửa
Sao không về hả chó?
Tao nhớ mày lắm đó
Vàng ơi là vàng ơi!
Lông mượt mà, mỏ nhỏ
Đôi chân chuyền siêng năng
Chim sâu luôn dậy sớm
Gọi em cùng đánh răng
Chim bắt sâu giỏi lắm
Vừa bắt vừa hát hay
Chồi non ươm mưa nắng
Cứ lớn lên từng ngày
Khuyên bé hãy như chim
Siêng quét nhà, rửa bát
Giúp bố mẹ đỡ phiền
Miệng vui luôn ca hát.
Cha luôn là người lo lắng, quan tâm và hy sinh cả đời vất vả vì con cái. Tổng hợp bài thơ 5 chữ về cha dưới đây đầy cảm xúc, ý nghĩa.
Thuở cha tôi đi dạy
Đất Nghi Xuân, Đan Trường
Lớp học ở trên cát
Bàn ghế đến là thương.
Tôi thương ăn ở đó
Và ngủ ở đó luôn
Lớn lên, sờ sách vở
Cát nóng trong ngăn bàn…
Đến một ngày tóc bạc
Chẳng ai dạy dỗ mình
Thấy bàn ghế lớp học
Là rộn ràng trong tim.
Lại muốn sà vào đó
Dại dột như cánh chim
Chẳng biết gì bão tố
Trong ngăn bàn lặng im…
Vừa xong lễ của mẹ
Lại đến ngày lễ cha
Trong đáy lòng con trẻ
Nỗi mong nhớ thiết tha.
Dù gần hay xa cách
Tâm con mãi nhớ ơn
Cha bên ngoài nghiêm khắc
Tỉnh thâm sâu tợ non.
Nhớ ngày xưa con bé
Hay nũng nịu đòi quà
Mẹ bảo: “Hư con nhé!”
Vội chạy đi tìm cha.
Đường đời nhiều cạm bẫy
Nhờ có cha tận tình
Lời khuyên răn chỉ dạy
Con nay được hiển vinh.
Con viết bài thơ nhỏ
Để tưởng nhớ về cha
Và những ngày xưa đó
Giờ đây đã quá xa.
Thơ con sao đủ ý
Nói hết lòng kính yêu
Nhưng con đây thầm nghĩ
Cha sẽ hiểu con nhiều.
Ngày xưa cha về phép
Mẹ, em, con rất vui
Đòi cởi giày, tìm dép
Rót nước mời cha ngồi.
Áo cha đầy bụi bặm
Mặt sạm nắng nâu giòn
Nhưng mắt cha nồng ấm
Xoa đầu, bế ẵm con.
Cha là một thần tượng
Trong mắt con ngây thơ
Cha như một vị tướng
Trong sách học hàng ngày.
Dù đôi khi gặp mặt
Nhưng tình thương của cha
Như bàn tay cứng chặt
Luôn chỉ lối con qua.
Từ cha con được thấy
Tình phụ tử minh thiêng
Trường Sơn dài một dãy
Tình cha dài vô biên.
Yêu cha yêu biết mấy
Làm sao mà tỏ tường
Một đời con luôn mãi
Tôn kính và yêu thương.
Chừ đôi phương cách trở
Cha á con trời u
Nhớ ôi sao là nhớ
Mi long lanh giọt sầu.
Mỗi năm con đều viết
Cho cha già bài thơ
Xuất phát từ tâm huyết
Ngợi ca đấng nghiêm từ.
Mong cha hoài luôn mãi
Khỏe khoắn và vui tươi
Dù chín mươi tuổi bạc
Trí tâm vẫn sáng ngời.
Trời tây con chấp bút
Viết những dòng nhớ thương
Cầu ơn trên gia hộ
Cha bách niên thọ trường.
Bố em là bộ đội
Ở tận vùng đảo xa
Chưa lần nào về phép
Mà luôn luôn có quà.
Bố gửi nghìn cái nhớ
Gửi cả nghìn cái thương
Bố gửi nghìn lời chúc
Gửi cả nghìn cái hôn.
Bố cho quà nhiều thế
Vì biết em rất ngoan
Vì em luôn giúp bố
Tay súng luôn vững vàng.
Tình mẹ bao la như biển Thái Bình, không gì có thể so sánh với tình yêu của mẹ. Các bài thơ 5 chữ là những sáng tác thể hiện tình cảm, nỗi niềm của nhà thơ dành cho mẹ của mình.
Mẹ là thần Nữ Oa
Cho con một điều ước
Để con được ra đời
Được sống bên mẹ mãi
Mẹ chịu nhiều đau khổ
Để nuôi con khôn lớn
Mẹ chịu nhiều đau đớn
Chỉ để bảo vệ con.
Từ ngày con thơ bé
Đến bây giờ lớn khôn
Tiếng ru hời khe khẽ
Vẫn thấm đượm trong hồn
Qua những ngày nắng cháy
Chân mẹ đã khô cằn
Mùa lũ về nước chảy
Mẹ dãi dầu vai xương
Này dáng mẹ thon thon
Này bàn tay nhỏ nhắn
Ủa đâu rồi mẹ nhỉ?
Sao quá nhiều nếp nhăn?
Một đời mẹ trở trăn
Lo những ngày con ốm
Mẹ trăm bề thấp thỏm
Cho con giấc ngủ lành
Mẹ cắt bớt tuổi xanh
Bao nhiêu mẹ cũng đành
Người hanh hao gầy guộc
Con biền biệt trời xa
Mẹ ơi tháng năm qua
Con bây giờ đã lớn
Mười mấy năm xa nhà
Nhớ mẹ! Long đau đớn!
Con cứ hẹn xuân về
Sẽ thăm lại vườn quê
Mà bao mùa mai nở
Vẫn riêng mình thỏa thuê!
Nhớ dáng mẹ trưa hè
Trên cánh đồng quê xưa
Ôi dáng mẹ ngày xưa
Trọn đời con nhớ mãi
Dáng hình mẹ thân yêu
Dẫu đi đâu cũng nhớ
Về dáng mẹ ngày xưa
Và chẳng bao giờ quên
Bóng dáng mẹ ngày nào.
Lâu lâu về thăm mẹ
Con chỉ muốn nằm nghe
Bắt mẹ kể lúc trẻ
Mẹ nuôi hai đứa bé
Đứa thì nằm trên võng
Đứa lon ton lóng ngóng
Mẹ lom khom bữa nóng
Cho con ăn lớn chóng
Lúc con học ê a
Sai, mẹ chẳng rầy la
Mặt mẹ buồn hiền hòa
Con cũng chợt nhận ra
Khi con đi học xa
Lúc được nghỉ về nhà
Mong con bằng người ta
Vét sạch túi dốc ra
Mẹ không quản mưa nắng
Chợ gần, xa cố gắng
Gom nhặt từng đêm trắng
Cho con chạm ước mơ.
Con thương mẹ lắm luôn
Nhớ những buổi chiều buồn
Lôi cánh tay gầy guộc
Gối chui tuột vào lòng.
Thương mẹ quá mẹ ơi!
Lòng quặn đau rã rời…
Nhớ mẹ quá…! Mẹ ơi…!
Con nhớ mẹ không nguôi.
Tổng hợp những bài thơ hay có tác giả với cách viết gieo vần hay, hợp lý. Bạn có thể theo dõi:
Cái làm ta hạnh phúcThực ra cũng chẳng nhiềuChỉ cần có ai đóĐể ta thầm thương yêu
Rồi thêm chút công việcCho ta làm hàng ngàyCuối cùng, chút mơ mộngĐể đưa ta lên mây
Ta có bảy ngàn đêmNgủ trên miền đất mẹQua một thời thơ béNghe “đại bác ru đêm”
Ta có bảy ngàn đêmChưa yên vui giấc ngủBởi năm dài khoai củÁo rách lạnh từng đêm
Em thêm bảy ngàn đêmLìa xa miền yêu dấuTìm về nơi nương náuMang đời đổi thay tên
Anh thêm bảy ngàn đêmTrôi trên miền yêu dấuNhư thuyền không bến đậuTheo ngày dài buồn tênh!
Ta còn bảy ngàn đêmNếu mà còn có thểMình yêu nhau em nhéCho đời ý nghĩa thêm
Ta còn bảy ngàn đêmDù môi khô bạc tócNhưng xin em đừng khócAnh sẽ về với em…
2014
Gửi chị Khánh và cháu Anh
Chị tôi đi lấy chồngNăm nay ba mươi tuổiBao nhiêu là mong đợiLần đầu tiên có con
Tôi đến thăm gặp chịĐang quỳ dưới chân conNâng niu thay tã lótĐôi bầu vú sữa căng
Tôi bồi hồi cảm độngChưa dám bước vào phòngSợ bước đi kinh độngNgười mẹ âu ếm con
Bỗng tiếng máy phóng thanhTrầm trầm báo tin dữ:Bọn đế quốc Pháp AnhDội bom xuốn thành phốNước Ai Cập hoà bình
Gian phòng như sầm tốiMôi chị tắt nụ cười:Phải chăng là thế giớiChiến tranh lại đến rồi?
Em ơi lòng người mẹSợ vô cùng tiếng bomDù tiếng bom ấy nổCách xa mấy đại dương!
Còn gì đau xót hơnBao yêu thương hy vọngNgười mẹ sống nuôi conNhư nuôi một giấc mộng
Đau thương của chiến tranhAi người hiểu rõ nhất?– Chính là chị gái tôiNgười chị tuổi ba mươiSinh đứa con đầu lòng.
11-1956
Khi mặt trời xuống núiAnh em ơi lên đườngTa băng qua cát bụiTa xông ra chiến trường!
Xe ta quý ta yêuÔi chiếc xe đồng chíCùng ta lăn sớm chiềuCùng ta đi đánh Mỹ!
No chưa con ngựa chiến!Ta mặc lá cho màyMau mau lên tiền tuyếnChạy cho khoẻ cho hay!
Kéo cho nhanh pháo nàyChở cho đầy đạn đến!Bộ đội ta đêm ngàyĐợi bàn tay tiếp viện!
Mang thêm dầu thêm sắtMang thêm thuốc thêm phânCho núi ta đánh giặcCho đồng ta nuôi quân
Đừng quên giấy quên kimCho các em các chịVà cho những trái timNhững thư tình chung thuỷ…
Ôi chiếc xe vận tảiTa cầm lái đi đâyNặng biết bao ơn ngãiQuý hơn bao vàng đầy!
Xe ơi cùng ta bayDù mưa bom bão đạnTa lấy đêm làm ngàyTa cùng cây làm bạn
Xe đi trong đêm tốiDù đường lạ đường quenXe đi khôn lạc lốiCó mắt ta làm đèn.
Ta qua sông qua suốiTa qua núi qua đèoLòng ta vui như hộiNhư cờ bay gió reo
Ơi này anh xung phongƠi này o du kíchCó nghe thấy gì không?Chuyện chi mà rúc rích!
Cảm ơn các đồng chíCho tôi mau sang phàHôm nay mừng thắng MỹXin hát tặng bài ca…
31-10-1965
Em ngồi đây, với biểnGọi sóng từ khơi xaMang tình yêu thăm thẳmVỗ nên lời thiết tha
Em ngồi đây, với biểnGọi trời xanh bao laCát vàng se giọt ấmChân trần, ai bước qua…
Biển bên em hiền hoàCho lòng em dịu mátÊm êm một bờ cátMà tình em nhân đôi!
Biển không hề xa xôiDù mênh mông sóng nướcBao dòng xuôi, dòng ngượcÔm vào lòng đại dương
Em ngồi đây, với biểnGọi gió về vu vơMây trắng đan sợi nhớBềnh bồng trong tiếng thơ…
Đêm nay nằm nghe mưaThương em và nhớ conMắt em đang nghĩ gìMưa đừng buồn nghe emMưa mưa mưa mưa mãiLòng anh là cơn mưa
Thôi đừng buồn nghe emNgày mai về với anhNgày mai hăm tám tuổiLòng anh thành con suốiMát lành mưa đêm qua
Đời ta bao cơn mưaVà bao nhiêu ngày nắngÔi lòng anh lòng emTự ngày mưa xa ấyTự ngày ngày còn ở LángĐến nay tròn sáu năm
Phải cơn mưa ngày xưaĐêm nay mưa trở lạiLòng anh mãi thương em
Từng bước chân trên sóngĐi qua cõi nhân sinhĐột nhiên nghe tiếng vọngTa hoảng hốt gọi mìnhTa bước ra từ bóngSoi mói con mắt nhìnCớ sao mình lạ lẫmDù chung một trái timCớ sao ta ngớ ngẩnĐối thoại bằng lặng im?Hồn đã lìa khỏi xácTa đã lãng quên mìnhAi khóc nhoè chiếc bóngAi cười rợn cái hình?Xác chìm vào đêm tốiHồn mới vừa phục sinhĐưa hồn ra khỏi xácTa hội ngộ với mình
1.XI.1996
Thơ 5 chữ là thể thơ lột tả được hết cảm xúc, nỗi niềm của các tác giả dành cho người mà mình dành nhiều tình cảm. Suy ngẫm các bài thơ này để cảm thấy yêu đời và yêu bản thân hơn.
Những câu thơ hài được truyền tai nhau khiến ai đọc cũng phải phì cười.…
Con Chạch hay con trạch là cách viết đúng? 99% người Việt đang hiểu sai tên…
Rẻ rúm hay rẻ rúng được rất nhiều người thắc mắc. Nếu bạn cũng chưa…
Dục đồ hay giục đồ là cách viết chuẩn trong từ điển tiếng Việt. Chuyên mục…
Lể ốc hay lễ ốc là từ đúng chính tả? Chuyên mục kiểm tra lỗi chính…
Yên chí hay yên trí thường bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ “ch” và chữ…
This website uses cookies.